Chuyên mục
Mẹ ruột mất vì ung thư, mẹ nuôi chết vì COVID-19, ba chị em 2 lần mồ côi

Mẹ ruột mất vì ung thư, mẹ nuôi chết vì COVID-19, ba chị em 2 lần mồ côi

Thứ sáu 24/09/2021 21:12 GMT + 7

Tưởng chừng số phận đã mỉm cười với cậu bé Thiện Lâm, thế nhưng COVID-19 đã cướp đi người mẹ thứ 2, để lại 3 chị em với tương lai bất định phía trước.

Những ngày cuối tháng 9, chúng tôi tìm đến căn nhà nơi 3 chị em Lưu Thiện Lâm (8 tuổi), Lưu Nhật Hạ (13 tuổi) và Lưu Tuyết Nghi (16 tuổi) trong con hẻm 104 đường Mạc Vân, phường 12, quận 8, TP.HCM.

Lối đi chính vào căn nhà đã bị chặn lại bởi đang nằm trong khu vực “vùng đỏ”. Xung quanh nhà 3 chị em, hàng xóm đều căng dây cảnh báo có F0 đang điều trị tại nhà.

 

Căn nhà 3 chị em đang sinh sống cùng người thân là nhà cấp 4 có gác lửng rộng khoảng 50m2. Nơi đây đang là nơi sinh hoạt chung của 3 thế hệ trong gia đình.

Mẹ ruột mất vì ung thư, mẹ nuôi chết vì COVID-19

Khi chúng tôi đến, anh Huỳnh Bảo Long – cậu của 3 em nhỏ đang đốt vàng mã cho chị gái.

Anh Long cho biết, chị gái anh là Huỳnh Thị Kim Thanh (50 tuổi) từng là trụ cột kinh tế trong gia đình. Chị Thanh buôn bán thực phẩm ở ngoài chợ, một tay chị chăm lo cho cả nhà. 

Những ngày dịch COVID-19 bùng phát, chị Thanh đăng ký đi làm tình nguyện viên. Ngày nào chị cũng chạy đôn chạy đáo chăm lo cho người dân sống quanh khu vực, vừa chăm sóc cho tụi nhỏ.

Đến ngày 8/8, chị Thanh đột ngột sốt nóng. Sau khi xét nghiệm COVID-19, chị Thanh là người duy nhất trong gia đình dương tính và được chỉ định điều trị tại nhà.

 

 

“Thời gian bị bệnh của chị 10 ngày, trên phường cũng mang thuốc và xuống thăm khám. Mấy bữa đầu thì ổn, nhưng đến ngày cuối chuẩn bị đưa đi bệnh viện thì chị trở nặng, phải thở bằng oxy. Sau đó chị mệt quá nên tôi đưa chị đi Bệnh viện Chợ Rẫy trong đêm. Qua ngày hôm sau, khoảng 9h30 sáng, bệnh viện điện về báo chị mất”, anh Long buồn rầu nói.

Anh Long kể, sau khi bé út Lưu Thiện Lâm ra đời được vài tháng thì chị Huỳnh Thị Kim Huệ - mẹ của 3 em phát hiện mắc bệnh ung thư giai đoạn cuối. Lúc Lâm vừa tròn 13 tháng tuổi thì mẹ qua đời. 3 chị em chính thức mồ côi mẹ từ đây.

 

Sau khi mẹ mất, cha của Thiện Lâm dắt 3 đứa con ra ngoài thuê trọ. Nhưng công việc chạy xe ôm thu nhập không được là bao, tiền không đủ để nuôi 3 đứa nhỏ. Thấy vậy chị Kim Thanh không đành lòng nhìn các cháu khổ sở nên đón về nhà nuôi.

Từ đó, ba Lâm cũng ít liên lạc với gia đình, 3 chị em sống chung với cậu và dì hai ở nhà ngoại. Mẹ ruột mất từ sớm, kí ức về người phụ nữ đã sinh thành trong lòng những đứa trẻ đến giờ cũng không còn lại nhiều.

 

Từ khi em gái mất, vì thương các cháu nên chị Thanh không lập gia đình để chăm 3 đứa cháu và xem chúng như con ruột của mình. 3 đứa trẻ hay gọi dì bằng má Hai. 


"Chị Hai thương mấy đứa nhỏ lắm, làm gì cũng nghĩ tới chúng. Buôn bán được bao nhiêu tiền đều để dành lo cho tụi nó hết. Tôi trước dịch khi đi làm về cũng hỗ trợ chị Hai đóng tiền vào lo cho bọn nhỏ, giờ chị mất rồi, tụi nhỏ ở với tôi, có gì ăn đó…",  anh Long bày tỏ.

Anh Long cho biết thêm, trong căn nhà còn tất thảy 6 đứa trẻ, đứa lớn nhất 16, đứa bé nhất lên 8, tất cả đều đang tuổi ăn tuổi học. Lúc này, nghĩ đến con đường tương lai phía trước, anh Long chỉ biết gượng cười. Cả hai người chị ruột lần lượt ra đi, bây giờ, anh Long như "gà trống" nuôi cả đàn con nhỏ.

‘Con ước má sống lại’

Khi gặp chúng tôi, Thiện Lâm đang được chị gái Nhật Hạ và Tuyết Nghi chỉ bài, khuôn mặt 3 đứa nhỏ hiện rõ vẻ đượm buồn sau khi má Hai qua đời.

 

 

Kể về má Hai, hai cô chị Nhật Hạ và Tuyết Nghi khóc nghẹn, nói không thành lời.

“Con nhớ má Hai lắm. Thường ngày má Hai chăm tụi con tốt lắm. Mấy hôm má bệnh, con ở trên gác chứ không xuống. Lúc cậu Long đưa má đi bệnh viện, con cảm thấy buồn lắm. Lúc hay tin má Hai mất, con thấy trống vắng lắm”, Nhật Hạ nức nở.

 

Còn Tuyết Nghi thì bình tâm hơn, nhưng lúc này em cũng không biết làm sao để vượt qua mất mát lớn và những khó khăn trước mắt.

“Khi má Hai bệnh, má kêu em làm gì là em làm cái đó. Khi má Hai khó thở, em vỗ lưng cho má thở, còn cậu thì chỉnh bình oxy. Khi má Hai mệt, má nhờ em đi mua đồ thôi, chứ không dặn dò gì. Lúc má vô bệnh viện, em không đi theo. Má vô bệnh viện có chút là mất, em sốc, em buồn lắm. 

Giờ má Hai mất rồi, em cảm thấy căn nhà này thiếu vắng lắm. Giờ em chỉ hứa cố gắng học giỏi, kiếm tiền để chăm lại hai đứa em của em, để tụi nó được đi học đầy đủ”, Tuyết Nghi nói.

Cậu bé 8 tuổi Thiện Lâm lấy tay quệt nước mắt kể, những ngày ở trên căn gác, cậu đã chứng kiến má Hai yếu dần đi. Nhiều lần bức bối, cậu bé muốn xuống nhà, nhưng nhớ tới lời dặn của má nên ngưng lại.

Ngày má Hai được cậu chở đi bệnh viện, Thiện Lâm đứng trên ban công trông theo cho đến khi xe đi khuất. Cậu không ngờ rằng đó là lần cuối cậu được nhìn thấy mặt mẹ.

 

 

“Qua ngày hôm sau bệnh viện báo tin má Hai đã mất, con khóc nhiều lắm, con phải đi đâu để tìm má Hai về đây?... Thường má Hai nấu cho con ăn, con thích món thịt kho má Hai nấu nhất. Má Hai cũng dạy cho con học nữa, mà má Hai mất, giờ đây chị dạy cho con nhưng con thích má Hai dạy hơn. Con biết má Hai mất rồi, con nhớ má Hai, con buồn con khóc…”, Thiện Lâm mím chặt môi, nức nở trong căn gác chật hẹp.

Trên tay ôm con gấu bông nhỏ bị sờn rách, khâu vá nhiều chỗ được má Hai mua tặng quà sinh nhật từ nhỏ, Thiện Lâm muốn giữ để cảm nhận chút hơi ấm của mẹ còn sót lại.

“Lúc trước con ngủ với với má Hai, giờ má Hai mất nên con ngủ với cậu. Nhưng con vẫn phải ôm con gấu bông này ngủ vì con nhớ má Hai mặc dù nó đã rách nát. Tối con nằm ngủ, con có nằm mơ thấy má Hai, nhưng má Hai không nói gì cả, chỉ thấy má Hai nhìn thôi. Con ước hết dịch má Hai sống lại, má ở với con, má nuôi con…”, Lâm òa khóc.

Trước khi tiễn chúng tôi, anh Huỳnh Bảo Long nhìn 3 đứa cháu với ánh mắt thương cảm rồi rầu rĩ nói: “Anh thì còn 3 đứa con ở chung ở đây nữa, dự định xa thì anh không có nghĩ tới, chỉ sức mình tới đâu mình lo cho tụi nó tới đó. Tụi nhỏ cũng được hỗ trợ học bổng, cô giáo đang lo học bổng cho mấy bé.

Các bé còn ăn học, trang trải cuộc sống, tốn kém nhiều chi phí, cái đó anh cũng không dám chắc nữa, coi như khả năng anh đến đâu, anh lo đến đó thôi. Nhưng mình không bỏ các cháu, có gì các bé ăn đấy, mấy cậu cháo dễ ăn lắm, có canh húp canh, mì gói gì ăn cũng được…”.

 

HOÀNG THỌ (Đồ họa: Thy Huệ)

Nguồn: vtc.vn
26 bạn đọc
Đánh giá tốt
Chuyên mục liên quan

X
Bình luận của bạn:

СМИ сетевое издание «Baonga.com» зарегистрировано в Федеральной службе по надзору в сфере связи, информационных технологий и массовых коммуникаций. Регистрационный номер средства массовой информации Эл № ФС77-73891 от 29 октября 2018 г. Учредитель Ха Вьет Лонг, номер телефона: +7(905) 238 89 99. Главный редактор: Чан Тхи Тху Ха: Адрес электронной почты: info@baonga.com; Номер телефона: +7(960) 222 19 99. Настоящий ресурс содержит материалы 16+. Использование информации с данного веб-сайта возможно исключительно на следующих условиях: В конце текста необходимо указывать ссылку на сайт https://baonga.com. Текст должен копироваться в первоначальном виде. Не допускается удаление ссылки на данный веб-сайт из текстов материалов. Реклама: Rus +7(926) 282 29 86 (Viber, Whatsapp, Zalo); Вьетнам +84.979.137.386.