Chuyên mục
Chùm thơ  nhân dịp Vu lan
QC TU 1
BÌNH LUẬN
Chưa có bình luận nào cho bài viết này.

Chùm thơ nhân dịp Vu lan

Thứ sáu 31/08/2012 14:11 GMT + 7

Dẫu suốt đời chúng con trả chưa xong ( Thơ Châu Hồng Thuỷ)

 


Sáu đứa chúng con mẹ từng địu trên lưng

Lúc xay giã dần sàng, lúc gẩy rơm phơi lúa

Và lưng cha từng biến thành lưng ngựa

Cho chúng con thành kị sĩ lên đường.


Rồi chúng con bay mỗi đứa một phương

Từ bệ phóng đặt trên lưng cha mẹ

Gánh vất vả, chịu nhọc nhằn gian khó 

Nuôi đàn con cha mẹ chẳng quản công.


Tuổi hạc cao - mẹ gối mỏi lưng còng

Cha run rẩy bước lên thềm bệnh viện.

Lưng con đây, cho con xin được cõng

Để trả ơn cha mẹ cõng ngày xưa.


Lũ chúng con những năm tháng tuổi thơ

Đã được cõng bao lần làm sao nhớ

Ơn sinh thành dưỡng dục như trời bể

Dẫu suốt đời chúng con trả chưa xong.

--------------------------------------------------------------------

             Với mẹ
(Thơ Nguyễn Huy Hoàng)



 

Rồi con biết nói thế nào với mẹ

Khi bước chân dừng lại trước hiên nhà

Cửa không khép, chiều cuối đông buốt giá

Mẹ mỏi mòn bên bếp lửa trông ra
 

Con trở về với trái tim thương tích

Không chiến công, không vó ngựa vinh quang

Tuổi trai trẻ đã phí hoài đánh mất

Phía sau lưng, gió bụi những con đường

 
Con dốc hết cuộc đời cho canh bạc

Tìm vận may hoang tưởng một cánh buồm

Sóng xô đẩy xa bờ không kịp nữa

Nản mái chèo, phó mặc giữa trùng dương

 
Rồi con biết nói thế nào với mẹ

Với quê hương về những vết thương lòng

Nỗi đen bạc của nhân tình thế thái

Cảnh phù vân, nay còn đó, mai không

 
Con mang nợ với đường làng, ngõ xóm

Nơi cho con chập chững bước ban đầu

Với ruộng lúa nồng nàn mùi đất ải

Với mảnh vuờn ngan ngát nở hoa cau
 

Con mang nợ với xóm làng cô bác

Những người thân chưa đủ bát cơm đầy

Với bè bạn gửi mình nơi trận mạc

Miền vĩnh hằng vắng cả khói hương bay
 

Dù có muốn quay lưng hay chối bỏ

Mảnh lòng con sao dứt nổi với đời

Con đã thấm đến tận cùng đau đớn

Đến không còn nước mắt để tuôn rơi


Con mang tội muôn ngàn lần với mẹ

Khi mái tranh mưa vẫn dột tứ bề

Mỗi đêm ngủ canh ngọn đèn phấp phỏng

Che bên này lại sợ gió bên kia
 

Con chẳng dám than thân cùng trách phận

Mặc thế gian vinh hiển với sang giàu

Chỉ xin được binh yên ngồi bên mẹ

Bên mảnh vườn ngan ngát nở hoa cau.

                      -----------------------------------------------------------------

Mẹ ( Thơ Đỗ Trung Quân) 




Con sẽ không đợi một ngày kia

Khi mẹ mất đi mới giật mình khóc lóc

Những dòng sông trôi đi có trở lại bao giờ?

Con hốt hoảng trước thời gian khắc nghiệt

Chạy điên cuồng qua tuổi mẹ già nua

Mỗi ngày qua con lại thấy bơ vơ

Ai níu nổi thời gian?

Ai níu nổi?

Con mỗi ngày một lớn lên

Mẹ mỗi ngày thêm già cỗi

Cuộc hành trình thầm lặng phía hoàng hôn.


Con sẽ không đợi một ngày kia

Có người cài cho con lên áo một bông hồng

Mới thảng thốt nhận ra mình mất mẹ

Mỗi ngày đi qua đang cài cho con một bông hồng

Hoa đẹp đấy - cớ sao lòng hoảng sợ?

Ta ra đi mười năm xa vòng tay của mẹ

Sống tự do như một cánh chim bằng

Ta làm thơ cho đời và biết bao người con gái

Có bao giờ thơ cho mẹ ta không?

Những bài thơ chất ngập tâm hồn

Đau khổ - chia lìa - buồn vui - hạnh phúc

Có những bàn chân đã giẫm xuống trái tim ta độc ác

Mà vẫn cứ đêm về thao thức làm thơ

Ta quên mất thềm xưa dáng mẹ ngồi chờ

Giọt nước mắt già nua không ứa nổi

Ta mê mải trên bàn chân rong ruổi

Mắt mẹ già thầm lặng dõi sau lưng

Khi gai đời đâm ứa máu bàn chân

Mấy kẻ đi qua mấy người dừng lại?

Sao mẹ già ở cách xa đến vậy

Trái tim âu lo đã giục giã đi tìm

Ta vẫn vô tình.

Ta vẫn thản nhiên?


Hôm nay...

Anh đã bao lần dừng lại trên phố quen

Ngã nón đứng chào xe tang qua phố

Ai mất mẹ?

Sao lòng anh hoảng sợ

Tiếng khóc kia bao lâu nữa của mình?

Bài thơ này xin thắp một bình minh

Trên đời mẹ bao năm rồi tăm tối

Bài thơ như một nụ hồng

Con cài sẵn cho tháng ngày sẽ tới!


Nguồn: st
26 bạn đọc
Đánh giá tốt
Chuyên mục liên quan

X
Bình luận của bạn:

СМИ сетевое издание «Baonga.com» зарегистрировано в Федеральной службе по надзору в сфере связи, информационных технологий и массовых коммуникаций. Регистрационный номер средства массовой информации Эл № ФС77-73891 от 29 октября 2018 г. Учредитель Ха Вьет Лонг, номер телефона: +7(905) 238 89 99. Главный редактор: Чан Тхи Тху Ха: Адрес электронной почты: info@baonga.com; Номер телефона: +7(960) 222 19 99. Настоящий ресурс содержит материалы 16+. Использование информации с данного веб-сайта возможно исключительно на следующих условиях: В конце текста необходимо указывать ссылку на сайт https://baonga.com. Текст должен копироваться в первоначальном виде. Не допускается удаление ссылки на данный веб-сайт из текстов материалов. Реклама: Rus +7(926) 282 29 86 (Viber, Whatsapp, Zalo); Вьетнам +84.979.137.386.