Chuyên mục
Tên lửa đảm bảo quyền được sống cho người Nga
BÌNH LUẬN
Chưa có bình luận nào cho bài viết này.

Tên lửa đảm bảo quyền được sống cho người Nga

Chủ nhật 04/08/2019 15:36 GMT + 7
Đòn tấn công của một chục quả “Voevoda” mang tổng cộng 100 đầu tác chiến chắc chắn hủy diệt 80% tiềm lực công nghiệp nước Mỹ.

Ngày 26/7/2019 mới đây, Bộ đội tên lửa chiến lược Nga (RVSN) đã tiến hành phóng huấn luyện thành công tên lửa đạn đạo xuyên lục địa của tổ hợp tên lửa cơ động trên mặt đất "Topol" (ảnh). (Nói chính xác hơn, phóng kiểm tra tên lửa tăng hạn-ND).

Nhân sự kiện trên và cũng nhân việc INF chính thức hết hiệu lực, xin giới thiệu với những bạn đọc quan tâm đến lĩnh vực vũ khí và lịch sự quân sự bài viết với tiêu đề và phụ đề trên của chuyên gia quân sự Nga Andrey Sidorchik. Bài đăng trên báo “Luận chứng và sự kiện” và một số báo Nga khác tháng 11/2018.

Sau đây là nội dung bài viết:

Các công dân Nga hiện đại, dù có quan điểm chính trị khác nhau nhưng đều chắc gì đã có lúc nào đó chợt nghĩ đến việc Đất nước chúng ta (Nga) đã từng có thể phải chấm dứt sự tồn tại của mình hoặc đã có thể biến thành một nước bán thuộc địa ngay từ giữa thập kỷ 90 của thế kỷ trước.

"Luận chứng cuối cùng" của nước Nga Ở thời kỳ đỉnh điểm của Cuộc Chiến tranh Chechen (Chechnya) lần thứ nhất (Xung đột giữa chính quyền trung ương LB Nga và Cộng hòa tự trị Chechnya (nằm trong thành phần LB Nga) từ tháng 12/1994 đến tháng 8/1996.

Nguyên nhân- Chính quyền Chechnya tuyên bố độc lập, ly khai khỏi nước Nga-ND), những kẻ ủng hộ các chiến binh ly khai tại Phương Tây đã phong Shamil Basayev (nhà lãnh đạo của phong trào ly khai Chechnya- ND) và những người cùng chí hướng với ông ta là "quân khởi nghĩa"; và đôi khi các quan chức NATO đã chính thức đặt vấn đề- có lẽ đã đến lúc phải sử dụng vũ lực để chống lại "Kremlin khát máu" đàn áp nhân dân Kapkaz yêu tự do chăng?

Nhưng khi đó, một số đồng nghiệp có đầu óc tỉnh táo hơn đã nói thầm vào tai những nhân vật “dũng cảm’ đó chỉ một từ duy nhất: “Quỷ Satan”.

Phóng kiểm tra tên lửa đạn đạo xuyên lục địa tổ hợp cơ động trên mặt đất Topol ngày 26/7/2019.

Cho đến hôm nay, năm 2018, chúng ta còn có thể ngồi để tranh luận với nhau về tương lai, bày tỏ sự tán thành hay bất bình, uống cà phê và đưa con đến trường – đó hoàn toàn là nhờ công lao của các nhà khoa học, các công trình sư và kỹ sư Liên Xô đã chế tạo được kiểu vũ khí đảm bảo chủ quyền quốc gia còn trong nhiều thập kỷ tới.

Vào thời điểm khi mà các máy bay ném bom NATO đang rải bom tàn phá Belgrade, thì chính “Satan” đã bảo vệ Moscow, St. Petersburg và các thành phố khác của Nga, không để những thành phố này phải chịu số phận tương tự như Belgrade.

Có một điều đáng ngạc nhiên – “luận cứ cuối cùng” của Nga, đảm bảo một bầu trời yên bình trên đầu chúng ta, lại được chúng ta biết đến nhiều hơn dưới cái tên gọi có xuất xứ từ Phương Tây. Người Phương Tây dùng từ “Satan” để chỉ một số phiên bản các tổ hợp tên lửa chiến lược Liên Xô được đưa vào trực chiến trong những năm 1970-1980.

Liên Xô cần các “AK” tên lửa

Khi vào những năm 1960, Nikita Khrushchev (Tổng Bí thư ĐCS Liên Xô khi đó) đem vũ khí hạt nhân ra dọa Mỹ, các công trình sư và các tướng lĩnh Liên Xô cũng thừa biết rằng còn lâu nữa thì (Liên Xô ) mới có thể đạt được sự cân bằng hạt nhân với Washington. Những quả bom tuy siêu mạnh có thể làm rung cả hành tinh khiến ai cũng phải sợ, nhưng lại rất khó đưa chúng đến được lãnh thổ của kẻ thù tiềm năng.

Các tên lửa liên lục địa của Liên Xô đầu tiên tuy là một vũ khí đáng gờm, nhưng rất “đỏng đảnh” và được bảo vệ tương đối kém. Điều đó cũng là đủ để làm nản lòng những kẻ mơ về một cuộc chiến tranh hạt nhân chớp nhoáng.

Nhưng ở bên kia đại dương (Mỹ) cũng không có ai ngồi khoanh tay nhìn và họ cũng thiết kế các hệ thống phòng thủ chống tên lửa để vô hiệu hóa tiềm lực hạt nhân Xô Viết.

Liên Xô cần một cái gì đó mới hơn, nhưng phù hợp với truyền thống của người Nga, tức là phải đơn giản và hiệu quả. Như xe tăng T-34, như súng trường tấn công “ Kalashnikov” (AK) chẳng hạn - với một số điều chỉnh, tất nhiên, vì chúng ta đang nói về công nghệ tên lửa.

"Sản phẩm" của đồng chí Yangel

Mùa thu năm 1969, Hội đồng Bộ trưởng (Chính phủ) Liên Xô ra một nghị quyết về việc triển khai chế tạo tổ hợp tên lửa mới. Nhiệm vụ trên được giao cho Phòng thiết kế Mikkail Yangel, - một người vừa là đồng nghiệp, vừa là đối thủ cạnh tranh của Xergey Korolev.

Mikhail Yangel, tuy làm việc trong cả lĩnh vực tên lửa quân sự và công nghệ vũ trụ (dân sự), nhưng dù sao ông vẫn nổi tiếng hơn trong lĩnh vực quân sự. Các hệ thống tác chiến của ông có ưu thế đáng kể trước những hệ thống tương tự của Korolev, và sau này những sản phẩm đó đã trở thành thành phần cốt lõi của "lá chắn hạt nhân" Liên Xô.

Dự án R-36M với các phiên bản thiết kế dự kiến đã được chuẩn bị xong từ cuối năm 1969 và có những ưu điểm vượt trội so với các thiết kế trước đó hàng chục lần.

Mikhail Yangel.

Tổ hợp tên lửa này (R-36) có khả năng tiêu diệt một cách hiệu quả tất cả các loại mục tiêu, kể cả các boong-ke kiên cố, chọc thủng được tất cả các hệ thống phòng thủ chống tên lửa kể cả hiện có và sẽ có của đối phương, duy trì được khả năng tác chiến ngay trong trường hợp khu vực triển khai nó đã bị vũ khí hạt nhân của đối phương tấn công.

M.Yangel qua đời năm 1971, khi tiến độ nghiên cứu thiết kế đang được đẩy nhanh. Nhà lãnh đạo mới kế nhiệm ông tại Phòng thiết kế tên lửa R-36 “Iuznoe” Dnhepropetrovsk là Vladimir Utkin, học trò của chính M.Yangel.

Chúng chắc chắn phải bay tới mục tiêu: tấn công trả đũa của Liên Xô

Nói cho đúng ra thì khi đó người Mỹ cũng đã biết việc Liên Xô đang chuẩn bị một cái gì đó mang tính cách mạng. Trên khu vực gần bờ biển Kamchatka, nơi có trường bắn tên lửa, luôn có các tàu trinh sát Mỹ rình rập, - chúng cố gắng thu thập càng nhiều thông tin càng tốt về sản phẩm mới này của Liên Xô. Không thành công lắm- người Mỹ không thật sự tin vào những thông tin mà chính mình có được.

Như một câu chuyện hoang đường vậy – một khối tác chiến, sau đó tách ra thành nhiều đầu tác chiến, những đầu tác chiến này lại “đẻ ra” các “bản sao” giả làm cho việc đánh chặn chúng là cực kỳ khó thực hiện.

Trung đoàn đầu tiên của Liên Xô được trang bị tên lửa mới bắt đầu triển khai trực chiến từ năm 1974. Và khi đó, công việc thiết kế R-36M đang ở giai đoạn nước rút. (Vì) vào thời điểm năm 1974,tham gia trực chiến là các tên lửa mang khối tác chiến đơn, tuy rất đáng sợ nhưng dù sao vẫn rất dễ bị tổn thương trước các hệ thống phòng thủ chống tên lửa của đối phương.

Tuy nhiên, đến cuối những năm 1970, Bộ đội Liên Xô đã tiếp nhận một phiên bản khiến các tướng lĩnh Mỹ lạnh xương sống. Hãy thử tưởng tượng một tình huống như sau- các tướng Mỹ biết được khu vực bố trí tên lửa hạt nhân Xô Viết. Theo lệnh của TT Mỹ, họ cho tiến hành một đòn tấn công hạt nhân nhằm vào khu vực này và biến nó thành sa mạc.

Sau đó, trong khi các tướng lĩnh của Mỹ hồ hởi bắt tay chúc mừng nhau, từ những hầm phóng chịu được sức công phá của các vụ nổ hạt nhân, một “bầy” R-36M lừng lững phóng lên. Lớp vật liệu phủ kháng nhiệt màu tối giúp chúng bay qua đám mây bụi phóng xạ sau vụ nổ hạt nhân.

Hệ thống điều khiển bị tạm ngắt, để tên lửa không bị bị bức xạ gamma phá hủy- nhiệm vụ điều khiển được “giao cho” các cảm biến đặc biệt. Các động cơ vẫn làm việc, đưa đầu tác chiến đến đúng nơi cần đến. Khi đã bay qua khu vực phóng xạ, hệ thống điều khiển được kích hoạt để dẫn đường bay cho tên lửa.

Các hệ thống phòng thủ chống tên lửa của Mỹ được lệnh đánh trả đòn tấn

công tên lửa trả đũa, nhưng vào đúng thời điểm đó, mỗi một khối tác chiến của các tổ hợp tên lửa Liên Xô “nở ra” 10 đầu tác chiến công suất 750 kiloton mỗi đầu. Và cùng với 10 đầu tác chiến, lại có thêm 40 mục tiêu giả bay cùng.

Trong khi hệ thống phòng thủ chống tên lửa Mỹ “phát điên” vì khỏng biết phải làm gì, món quà tặng; hạt nhân của Liên Xô gửi Mỹ đã tiếp cận các điểm cần đến.

Các mẫu tên lửa đạn đạo thế hệ đầu trưng bày tại Trung tâm huấn luyện- khoa học Học viện Bộ đội Tên lửa Chiến lược mang tên Piot Đại Đế. Ảnh:Valerri Melnhikov/RIA Novosti.

Bạn thấy thế nào, Ronald Reagan?

Sau khi phân tích kỹ các tính năng của tổ hợp (tên lửa nói trên, người Mỹ đã đặt cho nó cái tên "Satan"; (“Quỷ Sa tan”). Tất cả các thiết kế chống tên lửa (thiết kế tên lửa đánh chặn-ND) đã trở thành một mớ phế liệu – tổ hợp tên lửa Liên Xô đảm bảo chắc chắn rằng đòn tấn công trả đũa sẽ gây cho Mỹ những tổn thất không thể chịu đựng nổi.

Vào năm 1983, khi Tổng thống Mỹ Ronald Reagan đề xuất cái gọi là “Sáng kiến ​​phòng thủ chiến lược”, hay còn được biết nhiều hơn với tên gọi “Chiến tranh giữa các vì sao”, Công trình sư Vladimir Utkin cùng các đồng nghiệp được lệnh hoàn thiện tiếp “đứa con” của mình. Và thế là tổ hợp tên lửa thế hệ bốn R- 36M2 "Voevoda" ra đời. Tất cả các chỉ số về khả năng tư bảo vệ của tổ hợp đã được cải thiện hàng chục lần. Công suất đầu tác chiến tăng lên 800 kiloton.

"Satăng mới"

Có một điều rất đáng quan tâm là vào năm 1991, Liên Xô đã triển khai thiết kế tổ hợp thế hệ năm R-36M3 "Ikar",- nhưng dự án này đã bị gián đoạn do Liên Xô tan vỡ. Các cơ quan tình báo Mỹ có săn lùng những bí mật của "Satan" không?

Dĩ nhiên là có. Nhưng vấn đề là ở chỗ cho dù có biết một số bí mật của “Satan”, không phải lúc nào cũng có thể tìm ra được thuốc giải độc. Người Mỹ hiểu rằng phải sau vài thập kỷ nữa thì Mỹ mới có thể thiết kế các hệ thống phòng thủ chống tên lửa hiệu quả để đối phó với “Satan”.

Nhờ vậy mà nước Nga thời hậu Xô viết mới có được quỹ thời gian một phần tư thế kỷ tránh được hoàn cảnh khi mà những vấn đề nội bộ phức tạp còn trở nên trầm trọng hơn bởi mối đe dọa quân sự trực tiếp nữa từ bên ngoài. Đối với tất cả những kẻ muốn đe dọa và hủy diệt Nga, đều không thể không nghĩ đến “Satan” từ các hầm phóng.

Năm 2016, Trung tâm Tên lửa quốc gia mang tên Makeev đã cho công bố hình ảnh đầu tiên về một tên lửa đạn đạo mới RS-28 “Sarmat”.

Tờ Daily Mail nhanh nhẩu nhận định rằng chỉ một quả tên lửa như vậy cũng đủ để thổi bay nước Anh và xứ Wales ra khỏi bề mặt Trái Đất, còn tờ “The Sun” thì liên hệ với nước Mỹ và bổ sung thêm rằng 5 quả tên lửa như vậy thừa sức hủy diệt toàn bộ bờ Đông nước Mỹ. Tên lửa tương lai (Sarmat của Nga lại một lần nữa được đặt tên là “Satan”. Truyền thống- có nghĩa là truyền thống.

Lê Hùng- Nguyễn Hoàng (dịch)
Nguồn: baodatviet.vn
31 bạn đọc
Đánh giá tốt
Chuyên mục liên quan

X
Bình luận của bạn:

СМИ сетевое издание «Baonga.com» зарегистрировано в Федеральной службе по надзору в сфере связи, информационных технологий и массовых коммуникаций. Регистрационный номер средства массовой информации Эл № ФС77-73891 от 29 октября 2018 г. Учредитель Ха Вьет Лонг, номер телефона: +7(905) 238 89 99. Главный редактор: Чан Тхи Тху Ха: Адрес электронной почты: info@baonga.com; Номер телефона: +7(960) 222 19 99. Настоящий ресурс содержит материалы 16+. Использование информации с данного веб-сайта возможно исключительно на следующих условиях: В конце текста необходимо указывать ссылку на сайт https://baonga.com. Текст должен копироваться в первоначальном виде. Не допускается удаление ссылки на данный веб-сайт из текстов материалов. Реклама: Rus +7(926) 282 29 86 (Viber, Whatsapp, Zalo); Вьетнам +84.979.137.386.