Chuyên mục
Người Việt ở nước ngoài:
BÌNH LUẬN
Không chỉ nước mỹ mà tất cả người Việt mình sống ở nước ngoài đều có một số diều tương tự vậy . Cá nhân tôi đã ở Nga 30...

Người Việt ở nước ngoài: "Mỹ không màu hồng như bạn tưởng!"

Thứ hai 13/03/2017 00:56 GMT + 7
Nước Mỹ giàu, nước Mỹ phát triển, nước Mỹ có những người rất tử tế nhưng nước Mỹ không toàn màu hồng như bạn tưởng.

Tôi đồng ý với tác giả bài viết “Cú sốc của người Việt trên đất Mỹ” rằng, Mỹ có những người rất tử tế. Tôi cũng biết nhiều bạn du học sinh sống cùng host (người bản địa) và được họ giúp đỡ rất tận tình. 

Tôi cũng thấy nhiều hành động đáng ngưỡng mộ quanh mình như nhường đường, mở cửa hộ, chỉ dẫn tận tình khi được nhờ nhưng đó mới chỉ là một mặt của xã hội Mỹ mà thôi. 

Đối với nhiều du học sinh Việt Nam đang học tập ở Mỹ, cuộc sống không hoàn toàn là màu hồng như bạn tưởng. Có không ít thứ khiến bạn stress, chán chường, thậm chí muốn bỏ về nước ngay lập tức.


New York, Mỹ. Ảnh: Reggioalliance


Người Mỹ tử tế nhưng cái tử tế ấy là phép lịch sự của họ. Và sự tử tế ấy cũng chỉ giới hạn ở những hành động xã giao chứ ít khi biến thành sự tốt bụng, thiện tâm tức giúp đỡ người khác trong những việc lớn, hệ trọng.

Ở Việt Nam, bạn có thể mượn xe máy của bạn bè vi vu thoải mái hay những lúc “bí” hỏi vay tiền bạn bè là chuyện thường ngày ở huyện. Ở Mỹ xe ô tô rẻ và phổ biến như xe máy ở Việt Nam nhưng sẽ không có chuyện cho mượn, tiền bạc cũng vậy.

Một người bạn của tôi, do trục trặc tiền gửi từ Việt Nam sang đã phải ăn mì tôm "cầm hơi" cả tuần vì không có ai để mượn tiền, mặc dù sống chung phòng với 3 người khác nữa. Đương nhiên tôi không có ý bảo họ xấu tính vì chuyện này, chỉ muốn so sánh để thấy rằng Việt Nam mình vẫn có những thứ đáng giá hơn Mỹ.

Người Mỹ yêu - ghét rất rõ ràng. Đã không thích là họ không thèm chơi, cũng không thèm trò chuyện cùng. Trừ các trường hợp bất đắc dĩ như cùng làm bài tập nhóm, cùng tham gia một hoạt động gì đó bắt buộc phải nói chuyện với nhau. 

Rất nhiều du học sinh sống 2-3 năm trời tại Mỹ vẫn chưa có nổi một người bạn thân người Mỹ. Ngay cả tôi cũng vậy, bạn học cùng lớp rất nhiều người Mỹ bản địa nhưng chỉ là “quen”, chỉ là “bạn cùng lớp” chứ không phải là bạn bè đúng nghĩa. 

Bạn có cố bắt chuyện với họ thì họ vẫn sẽ trả lời, nhưng là trả lời kiểu xã giao chứ không phải là bạn bè đúng nghĩa có thể chơi vui vẻ cùng nhau, chia sẻ mọi chuyện với nhau.

Một mình sống ở đất khách quê người nhưng lại khó kiếm bạn thân để tâm sự, chia sẻ nên ngoài giờ lên lớp thì một du học sinh như tôi chỉ tiếp xúc với bốn bức tường và giam mình ở thư viện. 

Nếu bạn đi làm thêm ở Mỹ, bạn sẽ hiểu cuộc sống ở đây khắc nghiệt như thế nào. Làm quần quật cũng chỉ đủ trả các hoá đơn, làm 8 tiếng là 8 tiếng không bớt một phút. 

Đương nhiên muốn có tiền thì ai cũng phải lao động cả, nhưng ý tôi muốn nói ở đây là làm như cái máy nhưng lương cũng chỉ đủ sống chứ không giàu. Trong khi ở Việt Nam làm tà tà cũng đủ ăn đủ tiêu, cuộc sống đỡ áp lực hơn rất nhiều.


Đồ ăn nhanh đang khiến tỷ lệ béo phì ở đất nước này tăng chóng mặt trong vài năm gần đây. Trong hình là bảng số liệu tỷ lệ béo phì ở các bang nước Mỹ năm 2014.


Ở Mỹ quản lý chất lượng rất chặt chẽ, không lo thực phẩm bẩn hay nhiễm hóa chất, không lo bị ung thư nhưng không phải cứ đồ Mỹ là tốt cho sức khỏe. 

Đặc biệt là đồ hộp giá rẻ và thức ăn nhanh thì không mấy tốt, nó không có hoá chất gây ung thư nhưng nó khiến bạn béo phì. Bệnh béo phì cũng nguy hiểm không kém các loại bệnh khác. Tỷ lệ béo phì của người Mỹ ở các bang hiện trung bình là 21-36% dân số.

Đọc đến đây chắc có bạn sẽ bĩu môi mà bảo “thấy nước Mỹ chán thế sao còn sang đấy làm gì?”. Với mục đích là sang để học thì Mỹ là môi trường giáo dục hàng đầu thế giới, không có gì đáng phàn nàn về hệ thống giáo dục của họ cả.

Tôi viết những điều này chỉ với mục đích là để các bạn hiểu hơn về nước Mỹ, và để các bạn ở Việt Nam hiểu rằng đất nước chúng ta cũng có rất nhiều ưu điểm, nhiều cái hay mà cường quốc số một thế giới không thể so sánh.

*Bài viết thể hiện quan điểm của tác giả!

Hưng Trần (Từ Dallas, Hoa Kỳ)

Cú sốc của người Việt trên đất Mỹ

Dù đã đọc nhiều, nghe nhiều về các câu chuyện kỳ lạ ở nước Mỹ nhưng khi tự trải nghiệm, mắt thấy tai nghe tôi vẫn không khỏi ngỡ ngàng.

Tôi là du học sinh, 27 tuổi, bắt đầu đặt chân đến Mỹ và theo học cao học tại trường Murray State University (bang Kentucky) từ tháng 1 năm 2017.

Mỹ có phải thiên đường hay không tôi chưa có câu trả lời. Nhưng trải nghiệm những ngày qua của tôi ở cường quốc số một thế giới rất đúng với câu thành ngữ “đi một ngày đàng, học một sàng khôn”.

Trước khi lên đường, tôi đã chuẩn bị sẵn tinh thần để đối mặt với các khó khăn. Một người bạn của tôi còn rào trước rằng: “Ở đây phải tự lực cánh sinh, không nhờ vả ai giúp đỡ được đâu, ai cũng bận rộn hết”. 

Vậy mà tôi đã được giúp đỡ nhiều hơn tưởng tượng. Sự tử tế ở khắp mọi nơi.


Người Mỹ luôn sẵn lòng giúp đỡ chứ không lạnh lùng như người ta tưởng.


Sau khi nhập cảnh vào Mỹ, tôi phải chuyển một chuyến bay nội địa khác mới đến điểm cuối cùng. Sân bay rộng thênh thang, có biển chỉ dẫn nhưng vì nhiều ngã rẽ nên tôi đi vòng vòng mà chưa tìm được cửa lên máy bay. 

Dừng lại hỏi một người đang xếp hàng chờ vào cửa lên máy bay, họ chỉ rất tận tình. Thấy tôi gật đầu lia lịa nhưng vẻ mặt vẫn nhiều thắc mắc, họ liền nhường chỗ của mình cho người khác lên trước và dẫn tôi ra tận cửa chờ lên máy bay. Dù lúc đó, tôi đã một mực nói rằng tôi có thể tự tìm ra nó.

Ngày đầu đi nhập học cũng vậy, trường quá rộng nên xem bản đồ tôi vẫn bị lạc hướng. Tôi phải dừng lại hỏi một công nhân đang dọn cành cây gãy trong sân trường. Anh đang đứng trên thùng xe tải để xếp những thanh gỗ nhưng khi nghe tôi hỏi đường, anh sẵn sàng nhảy xuống đất, dẫn tôi ra gần toà nhà cần tìm mới an tâm quay lại.

Tiếp theo, tôi có trải nghiệm đầu tiên khi đi siêu thị tự chọn. Đó là một đại siêu thị lớn nhưng không có bóng dáng một bảo vệ nào ở cửa ra vào. Mọi người thoải mái đưa túi xách, balo đồ đạc của mình vào siêu thị. Lúc tính tiền khách cũng tự cân, tự nhập mã sản phẩm, tự tính, tự quẹt thẻ với máy. 

Lần đầu tiên tiếp xúc với hệ thống tính tiền hiện đại như vậy, tôi loay hoay không biết làm thế nào liền hỏi một khách hàng khác. Họ vui vẻ chỉ cho tôi từng bước, cũng không tỏ ra cáu giận vì tôi loay hoay mất nhiều thời gian hơn người khác.


Hàng đặt mua được “vứt” ở cửa nhà nhưng không sợ mất cắp.


Điều tôi ấn tượng nhất ở đây là họ luôn chủ động nhường đường. Trong siêu thị thấy bạn đang đẩy xe, họ sẵn sàng dừng lại nhường đường cho bạn đi trước hoặc ở ngã rẽ giao nhau, họ luôn nhường cho người khác đi trước.

Đường phố ở đây rất ít đèn xanh, đèn đỏ, chủ yếu là vạch kẻ đường. Lần đầu tiên sang đường, nhìn thấy xe từ xa, tôi đứng đợi để xe đi qua trước. Nhưng đến gần vạch kẻ đường thì xe ô tô lại dừng nhường đường cho tôi đi trước. Nhiều lần khác nhìn thấy tôi gần đến vạch kẻ đường là xe đã dừng lại chứ không cố vượt trước. Tôi vừa sang đường vừa buồn cười với sự “ngố tàu” của mình.

Một trải nghiệm hay ho khác của tôi là mua đồ online. Ở đây mọi thứ bạn có thể mua online, họ đưa đến tận cửa nhà. Nhưng khác với Việt Nam, bạn phải canh cửa đợi người giao hàng đến để nhận hàng thì ở đây bạn thoải mái đi học, đi làm cả ngày, tối về món hàng đã ở cửa nhà. 

Người giao hàng ở đây ít khi gọi điện cho khách, trừ những món hàng có giá trị thật lớn, còn hầu hết họ đều giao đến cửa nhà và để lại ở đó, dù bạn ở nhà họ cũng không gõ cửa. Họ sẽ gửi một email báo cho bạn là món hàng của bạn đã giao xong, nó đang đặt ở cửa nhà hoặc hòm thư nhà bạn. 

Để hàng như thế có sợ trộm không ư? Hiếm khi xảy ra lắm vì luật ở đây rất nghiêm, bạn trộm một món đồ dù nhỏ đến mấy cũng sẽ gặp rắc rối to trong suốt quãng đời còn lại.

Lê Na (Từ Kentucky, Hoa Kỳ) 
Nguồn: Vietnamnet.vn
31 bạn đọc
Đánh giá tốt
Chuyên mục liên quan

X
Bình luận của bạn:

СМИ сетевое издание «Baonga.com» зарегистрировано в Федеральной службе по надзору в сфере связи, информационных технологий и массовых коммуникаций. Регистрационный номер средства массовой информации Эл № ФС77-73891 от 29 октября 2018 г. Учредитель Ха Вьет Лонг, номер телефона: +7(905) 238 89 99. Главный редактор: Чан Тхи Тху Ха: Адрес электронной почты: info@baonga.com; Номер телефона: +7(960) 222 19 99. Настоящий ресурс содержит материалы 16+. Использование информации с данного веб-сайта возможно исключительно на следующих условиях: В конце текста необходимо указывать ссылку на сайт https://baonga.com. Текст должен копироваться в первоначальном виде. Не допускается удаление ссылки на данный веб-сайт из текстов материалов. Реклама: Rus +7(926) 282 29 86 (Viber, Whatsapp, Zalo); Вьетнам +84.979.137.386.