tai iwin68
2024-06-02 20:07:59 - Lượt xem: 540



tai iwin68

Bàn chân Vân đã lâu lắm rồi không còn cảm giác rờn rợn khi đạp xuống bùn. Cô không còn sợ những xác lau lách hay hằng hà lớp gai và lá khô trải thảm đáy lòng kinh. Những con vắt búng lên tận tai, tận cần cổ cũng không làm em sợ bằng một ngày thức dậy, em sẽ bị bỏ lại trơ trọi một mình. "Chỉ có tía má bay mới bỏ bay thôi…". Nội nói, đôi mắt khô cong bấy lâu chợt ngấn nước.tai iwin68